Đôi lúc, tôi cũng hỏi mình, cô đơn lâu ngày có thấy mệt mỏi không? Làm việc một mình. Trở về một mình. Ăn cơm một mình. Xem phim một mình. Đi dạo một mình. Tất cả đều một mình. Tôi nghĩ, cô đơn đã trở thành một thói quen, buồn vui đều chỉ có thể tự mình gặm nhấm.
Tôi có một vài mối quan hệ nhưng chẳng ai đủ thân thiết để những lúc buồn chán, có thể tìm đến, nghe họ hỏi han, còn mình được gục lên vai họ mà khóc cho nước mắt rơi ướt đẫm những nỗi buồn, sau đó có thể từ từ mà quên lãng. Vì không có ai nên nỗi buồn của tôi cứ nghẽn lại, đặc quánh, như dòng sông không đổ được về biển lớn, mãi mãi gầm thét trong nỗi bi ai, cô độc chìm sâu vào trong lòng. Dòng sông đã nuốt vào lòng bao nhiêu nước mắt để nỗi buồn đục ngầu lòng sông? Tôi đã nuốt vào trong bao nhiêu nỗi buồn để nước mắt hóa thành những nụ cười như gai xương rồng đâm vào lòng nhói buốt?
Cô đơn lâu ngày người ta sẽ không còn cảm giác, chỉ thấy mình cô độc mà mạnh mẽ, yếu đuối mà mạnh mẽ. Vì không mạnh mẽ, họ sẽ buồn với ai? Họ ngã, đứng dậy, tựa như con lật đật, theo quán tính mà bật dậy, dẫu mệt nhoài cũng chẳng thể cho mình được phép nằm im chờ ai đó đến đỡ dậy. Nên mạnh mẽ ấy mà, nó chẳng phải là tố chất bẩm sinh gì cả đâu, chẳng qua vì cô đơn mà tôi luyện cho mình một chiếc áo mạnh mẽ để sinh tồn đấy thôi.
Nhưng mặc kệ người ta vẫn thường nhìn những người cô đơn như tôi bằng sự thương hại, khinh khi, coi thường về đời sống buồn chán của những kẻ lập dị - bất - thường. Tôi thấy cuộc sống vẫn ổn theo một cách nào đó, kể cả khi đó là việc tự hài lòng về bản thân. Tôi không có nhiều mối bận tâm nên tôi có thể thảnh thơi làm những điều mình thích, quan tâm đến mình, thấu hiểu mà từ bi với bản thân sâu sắc.
( nguồn http://mocdieptu.tumblr.com/ )
Ừ đúng là khi một mình quá nhiều thì nó trở thành thói quen. Mà thói quen rồi thì cũng không phân biệt rõ ràng vui- buồn . Ngày ngày cứ đều đều như vậy với các mối quan hệ lỏng lẻo với xã hội đan xen . Sao phải buồn chứ, tự tạo niềm vui cho bản thân . Ai nói cứ phải có nhiều bạn bè mới là không cô đơn . Điều đáng sợ nhất chính là mình cô đơn giữa một đám bạn bè thân quen thôi .
Thỉnh thoảng mỗi khi buồn lại vào trang này Tháng Năm của Kẹo . Từ nhạc đến những dòng chị viết về cuộc sống, về mối quan hệ trong xã hội, về cả những niềm vui, nỗi buồn và suy nghĩ của chị , đọc mà thấy có một cái gì đó đồng cảm . Cảm giác như chính mình cũng ở trong câu chuyện đó . Trước đây mình không hề thích nhạc không lời . Thế nhưng từ khi biết tới trang này, được nghe nhạc không lời, cảm giác nhạc thật buồn . Vậy nên mỗi khi có tâm trạng lại tự tìm đến với trang web này . Những bản nhạc buồn, những dòng suy nghĩ, giúp mình có thời gian lắng đọng, để nghĩ kỹ hơn về cuộc sống, hoặc cũng có khi chỉ đơn thuần chỉ là để tâm hồn thấy thanh thản hơn, thanh thản hơn để chấp nhận sự thật .
Giáp Tết , nhưng có một vài biến cố xảy ra, vậy là Tết năm nay thật buồn . Thương chị, cứ ngỡ hạnh phúc sẽ đến với vợ chồng anh chị, sẽ có một cái Tết thật ấm áp . Nhưng cuộc đời có ai biết trước được điều gì. Ngày hôm qua vẫn còn khỏe mạnh bình thường, vậy mà hôm nay đã thật tang thương . Thôi thì ta cứ cho nó là số phận đi. Bởi lẽ đây đâu phải lỗi của ai . Có trách thì trách phận vô duyên . Mong anh chị sẽ vượt qua cú sốc này . Rất thương chị. Nhớ mãi hình ảnh chị đau đớn đến nỗi khóc không ra nước mắt khi nằm trên cáng . Thấy sao mà thương quá chị ơi. Cái nghề của mình, đã từng chứng kiến rất nhiều trường hợp sinh ly tử biệt rồi, nhưng vẫn không kìm được nước mắt . Hy vọng chị sớm hồi phục được tinh thần và sức khỏe. Bên chị luôn còn gia đình, chị nhé. Không lần này nhất định sẽ được lần khác. Rồi hạnh phúc sẽ mỉm cười thôi chị ơi...
Khi buồn, con người ta lại tự tìm đến thú vui của mình cho khuây khỏa . Dù "xót" hết cả ruột cả gan nhưng thấy trà bung nở đỏ thắm, tròn xoe thật thích . Giống trà cung đình, hoa nở tròn xoe không thấy nhị .
Bông Catt đầu tiên ra hoa . Ôi chúa ơi, mất mấy năm trồng năm nay mới được 1 chậu có hoa. Hic, thế mà người ta bảo trồng Catt dễ lắm. Mình trồng hoài mà có độc thằng này không chịu a hoa gì hết !!
Vũ nữ thơm , rất nhiều nụ .
Chậu địa lan ( quên mất tên rồi) , năm nay ra được 2 cành hoa đầu tiên . Đằng xa là chậu mai đã được sửa cành tuốt lá đợi Tết.
Chậu thủy tiên , mới có mấy hôm nắng ấm mà giờ đã nở toe toét thế này đây . Còn cách Tết tận 3 tuần nữa cơ đấy .
Chậu hoa trà bát diện , giống trà cũ ông trồng lâu lắm rồi . Năm ngoái nở được 5 bông. Năm nay ra chi chít nụ . Hy vọng nắng ấm lên là chúng nó nở hết .
Chậu mai trắng mấy tuần trước được sửa cành tuốt lá chờ Tết, mới có mấy ngày nắng ấm đã thấy nhú lộc nhú nụ rồi . Không biết từ giờ tới Tết có còn lạnh không , chứ cứ ấm như tuần trước thì hoa nở sớm mất.
Chậu vũ nữ thơm giờ nở tưng bừng đây, thơm thật là thơm .
Cà chua lùn, quả đã chín đỏ.
Cà chua bi tốt um, cũng bắt đầu ra hoa đậu quả.
Hoa chanh cũng sai chĩu chịt .
Hướng dương chỉ to lá, nụ bé bằng ngón tay cái.
Đậu hà lan mãi không lớn, hôm nay ra ngó đã thấy lấp ló hoa rồi kìa.
2 cây dâu tây, từ khi trồng đến giờ cả thấy phát triển thêm tý nào , thế mà cũng thấy có hoa nè. Nhưng không hy vọng đậu quả lắm.
Bông súng hiếm hoi của mùa đông . Ơ hóa ra giống súng này mùa đông không bị lụi như giống súng tím.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét